Bữa nay rảnh.. kiếm chuyện với người dưng
Ai bảo nói.. rồi nửa chừng bỏ dở
Lại "suy diễn" "đa nghi" sao lắm nhở ?
Trách người ta mà quên béng chân mình
Bao hiểu lầm toàn những chuyện linh tinh
Diễn giải rồi.. vơ vào mình rõ lắm
Chuyện giản đơn qua miệng đời muối mắm
Thập cẩm vào.. lắm mối.. rối bòng bong
Thôi chả thèm.. nói mãi cũng nhọc công
Làm được gì khi người không muốn hiểu ?
Nên giản đơn im lặng đi theo kiểu
Em biết rồi.. chủ yếu lỗi.. tại em
Vượt giới gianh ước định trước tự xem
Em tự huyễn giấc mơ đời dâu bể
Dẫu biết rằng thấu hiểu là không thể
Vẫn cứng đầu.. như thế ngốc được chưa ?
Đến cuối cùng tất cả cũng bằng thừa
Em gớm ghê, em chanh chua ích kỷ
Cứa tim mình sợi nhớ thương.. vô vị
Khóa miệng nè.. chẳng thèm nghĩ.. ghét ghê
Cứ tưởng rằng sau những phút bộn bề
Sẽ bình yên.. nhưng chẳng hề như thế
Người ta buồn anh dỗ dành ngay nhể
"Nước mắt người chẳng lẽ mặn hơn em ?"
Ừ thì em.. hay trách móc nhỏ nhen
Cũng trẻ con cũng hờn ghen ngắn nghĩ
Nhưng thử hỏi nếu đổi vai chút nhỉ
Anh sẽ thế nào.. ? Nếu ở vị trí em ?
-PPT-
0 comments:
Đăng nhận xét